идеалистически | |
psychol. | idealistically |
идеалистический | |
gen. | idealistic; impractical; Platonic; idealist; idealistical; pie in the sky |
dipl. philos. | ideal |
disappr. | romantic |
fig. | quixotic |
учение о | |
notar. | doctrine of |
тем, что... | |
gen. | in that... |
внешний мир | |
gen. | outside |
существовать | |
gen. | subsist |
но | |
gen. | but |
разум | |
gen. | sense |
непосредственно | |
gen. | immediately |
познаваться | |
philos. | cognize |
лишь | |
gen. | only |
Ида | |
relig. | Ida |
идеалистическое учение о том, что внешний мир существует , но разум непосредственно познаёт лишь: 1 phrase in 1 subject |
General | 1 |